Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

Hà Lan và WC 2014 – lốc còn đang góp gió !



Xem Hà Lan thi đấu tại WC lần này, có rất nhiều người hâm mộ và fan trung lập có vẻ không kỳ vọng quá nhiều vào sự tiến xa của cơn lốc màu da cam lừng danh một thủa, kể cả sau khi Hà Lan đã tiến vào vòng trong với một thích tích rất đáng nể, với 9 điểm tối đa trong bảng đấu với Tây Ban Nha, ghi được 10 bàn và để lọt lưới 2 bàn, và với 1 trận thắng tưng bừng 5-1 ngay trong trận đấu đầu tiên.
Có lẽ là vì Hà Lan mang đến WC lần này một đội hình quá trẻ, quá lạ lẫm và không có nhiều ngôi sao đang ở phong độ đỉnh cao, hơn thế nữa, lối chơi của Hà Lan lần này có vẻ không được tưng bừng như trong quá khứ, như những gì người ta vẫn gọi họ là những cơn lốc màu da cam.
Nhưng với mình, với kinh nghiệm khoảng 20 năm hòa cùng nhịp đập trái tim với cơn lốc màu da cam qua mỗi giải đấu lớn nhỏ, sau 3 trận vòng đấu bảng vừa rồi, thấy sức mạnh của Hà Lan thực sự đáng sợ và vẫn tiềm ẩn một sự bùng nổ - cơn lốc màu da cam sẽ nổi lên quấn phăng tất cả để bước lên ngôi vô địch của giải đấu lần này !


Hà Lan không chơi bóng như một chiếc xe tăng nhưng họ lại đang tiến vào giải với sức mạnh của một cỗ xe tăng.


Họ đã hạ nhà ĐKVĐ TG và châu Âu Tây Ban Nha trong 1 chiến thắng tưng bừng 5-1, và cả thế giới đã phải ngã mũ thán phục. Nhưng điều đó không phải là quá quan trọng với đội tuyển Hà Lan, quan trọng là đã có 1 chiến thắng bản lề trong 1 trận đấu có tính chất quyết định đối với khả năng vượt qua vòng bảng, và 1 chiến thắng đủ “hoành tráng” để đem lại sự tự tin và kích thích sự hưng phấn của các cầu thủ trẻ, một đội ngũ rất ít kinh nghiệm ở những giải đấu lớn. Sau một bước tiến lớn, một cú nhảy đà quan trọng, Hà Lan trở nên điềm tĩnh và sải những bước ngắn, vững chắc với một sự tự tin và điềm tĩnh không ngờ, khi ai cũng nghĩ họ sẽ tìm cách ăn gỏi những đội bóng còn lại như Australia và Chi Lê.
Sau đó, Hà Lan đã có 2 chiến thắng vừa đủ trước 2 đối thủ còn lại của bảng đấu là Australia và Chi Lê với những thế trận không quá vươt trội thậm chí nhường thế trận cho đối phương như trận cuối gặp Chi Lê, bỏ túi 9 điểm để chiếm ngôi đầu bảng, đủ để có thể tránh Braxin ở vòng tiếp theo.


Hàng thủ Hà Lan đã và đang chơi tốt


Không có bất kỳ hàng thủ nào là không có sơ hở cả (đang xem trận Braxin với Chi Lê, và hàng thủ toàn sao 30 triệu bảng trở lên của Braxin vẫn để lộ ra vô số sơ hở).
3 bàn thua cho đến lúc này của Hà Lan không ít nhưng cũng chả nhiều, và điều quan trọng là 3 bàn thắng đó đều hoàn toàn không do lỗi của hàng thủ. 1 là pha tiểu xảo rất rõ ràng của D. Costa, 1 quả 11m không rõ ràng khi tiền đạo đối phương sút bóng vào tay của Janmaat trong tư thế mà cầu thủ này đã có động tác khép tay tránh pen chứ không hề lóng ngóng, và bàn thua thứ 3 là pha bắt volle xuất thần của Cahill .Pha này thì hàng thủ vẫn kèm người, thủ môn không hề lỗi vị trí mà đơn giản đó là pha bóng quá nhanh, quá xuất sắc của tiền vệ Aus, với pha bóng này thì bất kỳ hàng thủ nào, bất kỳ thủ môn nào đều có thể bị đánh bại dễ dàng.
Theo mình thì với tất cả những gì diễn ra sau 3 trận đấu, hàng thủ Hà Lan vẫn đang chơi khá tốt so với khả năng và thực lực của họ. Mong là càng vào vòng trong họ sẽ càng có thêm kinh nghiệm và sự tự tin.


Hà Lan chưa chơi với 100% phong độ và khả năng


. Chơi ở Braxin, sân nhà của các đội bóng Nam Mỹ với thời tiết không phù hợp và khắc nghiệt với các đội bóng châu Âu, với mật độ thi đấu khá dày, rất khó để Hà Lan của chúng ta có thể bung sức “ cống hiến “ trong điều kiện con người của chúng ta hoàn toàn không cho phép.
Nghe có vẻ hơi mang tính “tự sướng” nhưng mình tin là như thế.
Hà Lan đã trải qua 3 trận đấu tương đối “dễ dàng” so với sự tính toán của họ, 3 trận đấu đều nằm trong tầm kiểm soát và họ chưa bao giờ phải bung hết sức lực, kể cả đó là trận đấu với Tây Ban NhaThật hài hước nhưng đó là sự thật, có lẽ bản thân Van Gaal và các cầu thủ của ông đều tưởng tượng và chuẩn bị cho một trận đấu khó khăn hơn nhiều với người Tây Ban Nha. Nhưng mọi chuyện lại có vẻ thuận lợi hơn nhiều so với những toan tính của họ. Như chúng ta đã biết, Hà Lan ra quân trong trận đấu này với đội hình 5-3-2 không phải là truyền thống và không mạnh về tấn công, và khi người TBN mở tỷ số từ khá sớm từ chấm phạt đền ở phút 28, có vẻ như mọi chuyện quá thuận lợi với nhà ĐKVĐ TG và những tưởng TBN có thể hưng phấn ào lên bóp nát một quả cam héo trong bối cảnh người Hà Lan sẽ phải thay đổi lối chơi để san bằng tỷ số và thay đổi cục diện trận đấu (người TBN kiểm soát bóng quá nhiều). Tuy nhiên, Hà Lan vẫn chơi như những toan tính của họ từ đầu trận đấu, vẫn giữ nguyên đội hình và cách mà họ tiếp cận trận đấu. Và như những gì Van Gaal đã nói sau trận đấu, nếu Persie không ghi bàn ở phút thứ 43 thì có thể Hà lan sẽ phải quay lại với 4-3-3 quen thuộc để tăng cường sức tấn công và kiểm soát bóng. Tuy nhiên tất cả những gì thì như chúng ta đã biết, sau 15 phút thì Persie đưa trận đấu về thế cân bằng, 8 phút sau khi hiệp 2 bắt đầu thì Hà Lan vươn lên dẫn trước, và họ mất thêm 12 phút nữa để đẩy TBN vào thế hoảng loạn khi bị dẫn 3-1. Phần còn lại của trận đấu, đơn giản là một màn trình diễn của người Hà Lan.
Trận đấu gặp Australia, có vẻ như người Hà Lan còn gặp khó khăn hơn khi họ tương đối bất ngờ trước cách mà đối thủ của họ tiếp cận trận đấu và kháng cự quyết liệt trong thế chẳng có gì để mất ( thua đội mà có lẽ họ đánh giá dễ có cơ hội thắng nhất là Chi Lê ở trận trước đó). Người Hà Lan mở tỷ số bằng 1 pha phản công, và họ đã tính toán rằng như thế và họ đã bất ngờ trước cái cách mà Aus san bằng tỷ số và có đôi chút choáng váng trước quả 11m nâng tỷ số lên 2-1 của người Aus ở phút thứ 52. Nhưng chỉ với một sự điều chỉnh nhỏ là đưa cầu thủ miệng còn hôi sữa Depay vào sân, quay lại sơ đồ 4-3-3 thì ngay lập tức mọi chuyện đã khác hẳn. Hà Lan chỉ mất có đúng 6 phút để san bằng cách biệt, và còn ít hơn thế với 5 phút sau để vươn lên dẫn trước với tỷ số 3-2. Sau đó thì mọi chuyện đã an bài khi Hà Lan chiếm thế thượng phong và còn bỏ lỡ vài cơ hội tốt để gia tăng tỷ số.
Trận đấu tiếp theo gặp Chi Lê cũng không có quá nhiều điều để nói, khi sau khi có sự điều chỉnh tung L. Fer và Depay vào sân được ít phút, Hà Lan có 2 bàn thắng liên tiếp ở phút thứ 76 và 90 để đánh bại Chi Lê với tỷ số 2-0 trong một trận đấu mà người Hà Lan chỉ cần hòa giữ sức để có ngôi đầu bảng, thay đổi nhiều vị trí nhân sự để thử nghiệm và nhường thế trận cho đối phương cả 75 phút trước đó.
Tổng kết lại sau 3 trận đấu vòng bảng là Hà Lan gần như không mất quá nhiều thời gian và cần quá nhiều sự thay đổi để san bằng tỷ số sau khi họ bị dẫn trước, và cả 2 lần họ bị dẫn trước đều từ những quả Pen không thực sự rõ ràng chẳng làm họ hoảng loạn. Và khi họ cần ghi bàn là họ sẽ ghi bàn. Hà Lan phản công vẫn rất nguy hiểm và gần như ngay khi họ chuyển sang thế trận sang tấn công ( sau khi tung Depay vào sân ở trận gặp Chi lê và Aus) là gần như ngay lập tức đối thủ phải trả giá.
Ở giải này, người Hà Lan dường như không kiểm soát thế trận tốt như họ vẫn thường làm, nhưng ngược lại thì họ lại kiểm soát tình hình và cái đầu của mình rất tốt. Đó là phong thái và sự cần thiết của một ứng cử viên cho chức vô địch.


Vẫn chưa cần tới yếu tố may mắn và vẫn còn “ giấu bài”, vẫn còn những nhân tố có thể bùng nổ.


Như mình đã nói về bài đầu tiên về Hà Lan, mình hơi tiếc khi “ nhân tố X “ là Depay đã phải lộ diện hơi sớm. Nhưng khi đã lộ diện và khẳng định mình để có được sự tự tin, thì Depay sẽ rất thoải mái khi đóng vai trò như một nhân tố chủ chốt trên hàng công khi Hà lan chơi với sơ đồ 4-3-3 khi cần thiết.
Qua 3 trận đấu thì dường như cả thần may mắn và trọng tài đều ngoảnh mặt với người Hà Lan khi họ đã phải chịu tới 2 quả pen đều không thực sự rõ ràng. Rất may là điều đó không ảnh hưởng tới cục diện trận đấu và người Hà Lan đều đứng dậy rất nhanh sau khi vấp ngã. Yếu tố may mắn nên để dành đến vòng trong, và nhà vô địch nào thì cũng đều cần đến may mắn, dù có thể chỉ là 1 chút.
Về nhân tố con người, mình nghĩ Hà Lan vẫn còn 2 nhân tố có thể tỏa sáng và gây bất ngờ cho đối thủ đó là Huntelaar, Clasie và … Sneijder.
Với Hunter trên sân, Hà Lan sẽ có một trung phong, một sát thủ vòng cấm đúng nghĩa, giỏi chơi đầu và săn bàn. Không phải là một siêu sao, nhưng con số 34 bàn thắng cho Hà Lan trong 62 trận đấu, gần ngang ngửa với đội trưởng Persie đã nói lên tất cả. Chưa bị dồn ép vào thế bí nên Hà Lan chưa cần đến Hunter hiện diện trên sân, đó là điều dễ hiểu. Với Clasie đó là 1 tiền vệ nhanh nhẹn và giàu sức sáng tạo, người được mệnh danh và Xavi của bóng đá Hà lan. 2 cầu thủ này sẽ là nhân tố để Van Gaal có thể thay đổi chiến thuật và thế trận khi cần thiết phải dốc sức tấn công.
Còn Sneijder, 4 năm trước anh đã tỏa sáng với cúp C1 cùng Inter, với 5 bàn thắng ở WC 2010 và bị mất quả bóng vàng trong tức tưởi sau khi đưa Hà Lan vào đến trận CK WC 2010. Năm đó, nếu Persie và Robben mà có phong độ tuyệt vời như hiện tại thì có lẽ người TBN đã phải ôm hận chứ không phải là Sneijder. 4 năm trôi qua, phong độ đã xuống, đôi chân đã mệt mỏi nhưng mình tin rằng Sneijder không đánh mất đi đẳng cấp của mình, cho dù từ đầu giải đến giờ anh có thể là người chơi mờ nhạt nhất trong số những trụ cột trên hàng công của Hà Lan. Không tỏa sáng không có nghĩa là không đóng góp, mình không nghĩ Van Gaal là người thích quăng một cầu thủ vô dụng ra sân, thậm chí anh còn chơi rất nhiều. Vào những vòng đấu loại trực tiếp, rất có thể trên con đường tới chức vô địch, Sneijder sẽ khiến người ta sẽ phải mãi nhớ đến anh, có thể là một cú phạt hoàn hảo, hoặc một cú sút xa tuyệt đẹp, những thứ mà trước kia Sneider đã làm rất tốt.
Về chiến thuật và bài vở, Hà Lan vẫn còn chưa tung hết sức mạnh của 4-3-3, thậm chí là 3-3-4, những đường chuyền của Robben và những pha đổi cánh của cặp tiền đạo cánh có thể là Robben và Depay.
Từ đầu giải đến giờ, Robben đã thể hiện quá tốt, quá hoàn hảo ở kỹ năng ghi bàn, với những pha bứt tốc độ khủng khiếp ở trung lộ nhưng Robben vẫn còn một thứ vũ khí nữa mà mình đánh giá rất cao đó là những pha chuyền bóng theo kiểu lườm rau gắp thịt. Đây chính là điểm mà mình đánh giá rất cao ở sự thay đổi tích cực của Robben ở Bayern Munich khi tham gia nhiều vào kiến thiết, chuyền bóng và phối hợp. Nếu nhớ không nhầm thì mùa bóng rồi ở B.M, những pha kiến thiết của Robben cho đồng đội ghi bàn không hề ít hơn những bàn thắng của anh. Đơn giản khi Robben đi bóng từ cánh phải vào anh sẽ tìm cách đi bóng để dứt điểm, nhưng không ít lần những pha kéo bóng đó kết thúc bằng những pha tỉa bóng xuống rất nhẹ nhành, rất độc xuống sườn phải hàng thủ đối phương cho các cầu thủ tuyến dưới băng lên ghi bàn, ở B.M thường là Lahm và Muller.
Với đội hình 4-3-3 hoặc 3-3-4 mà mình đã nói ở trên, Hà Lan có thể chơi với 4 tiền đạo Depay – Hunter-Persie và Robben trên hàng công, với Persie hơi lùi xuống 1 chút như một tiền đạo ảo, bộ 3 tiền vệ có thể là De Jong-Clasie- Sneijder hoặc thậm chí thay De jong bằng L. Fer hoặc Georginio Wijnaldum khi cần, đó là những phương án mà Van Gaal chưa phải dùng tới để tăng cường sức mạnh trên hàng công.
Đêm nay Hà Lan sẽ tiếp Mexico trong trận đấu ở vòng 1/16, lại 1 trận đấu bản lề tiếp theo cho tham vọng của người Hà Lan. Chưa thể nói tiếp điều gì nhưng mình tin rằng nếu Hà Lan chơi đúng với thực lực của mình, Hà Lan thân yêu của chúng ta sẽ đi tiếp . Lốc chưa nổi nhưng rồi lốc sẽ nổi, yêu thì chúng ta cứ tin là thế đi !
Nguồn = Bài viết của mình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét